Tui nhận được bài viết Bôi bẩn tiến sỹ Nguyễn Thanh Giang. Có thể đây
là của tác giả Đỗ Nam Hải hoặc là kẻ thân tín của y. Đúng là nồi nào úp
vung đó, kẻ 500gr và người nửa ký.
Tôi nghĩ bọn CA nó không ngu mà làm việc này, nếu cần nó bóp, nó khủng bố luôn, tụi nó không thèm chơi chiêu vắn hóa.
HC
Lê Nguyễn Bình An khối 8406
Tôi nghĩ bọn CA nó không ngu mà làm việc này, nếu cần nó bóp, nó khủng bố luôn, tụi nó không thèm chơi chiêu vắn hóa.
HC
Nguyễn Thanh Giang -Tiến sỹ vô liêm sỷ.
Tôi vừa nhận được một bạn hỏi rằng, phải chăng Nguyễn Thanh Giang, Số nhà 6, Tập thể Địa Vật lý Máy bay, Trung Văn – Từ Liêm – Hà Nội, Tel : (04)35534370 là một tiến sỹ vô liêm sỷ không ??? sau khi đọc 03 bài viết :“Nguyễn Thanh Giang - Về tướng công an Khổng Minh Dụ ”, “TẢN MẠN VỀ MỘT NHÀ BÁO VIỆT NAM KỲ CỰU” và « LY THÂN, LÀM TIẾNG ẾCH GỌI MƯA”, viết thời gian gần đây, đăng trên các trang mạnghttp://danluan.org/node/11127, http://vnexodus.wordpress.com,http://www.danchimviet.info/archives/50901
Thấy rõ bản chất của một người luôn cho rằng mình là nhà dân chủ hàng đầu tại quốc nội (Việt Nam). Trong bài viết “Nguyễn Thanh Giang - Về tướng công an Khổng Minh Dụ ” Nguyễn Thanh Giang đã không hết lời ca ngợi những nhân vật lãnh đạo An ninh Việt Nam đã đối xử tử tế, tôn trọng ông Giang... “Khổng
Minh Dụ đã kịp đến giải tỏa cho tôi và cư xử với tôi bằng một thái độ
đáng trân trọng. Về Hà Nội tôi còn được ông gửi tặng một số bài thơ,
truyện ký của ông. Ông là Hội viên Hội Nhà Văn Việt Nam”…
“Công
bằng mà nói, những công an mà tôi tiếp xúc trong đợt vừa qua như thiếu
tướng Dụ, trung tá Thuận, thiếu tá - phó phòng an ninh điều tra tỉnh
Bình Phước - Nguyễn hữu Trần, đại uý Lê Bá Viện, đai uý Hải (người Thanh
Hoá) đều là những cán bộ trẻ có gương mặt hiền lành, có học. Họ không
chỉ tỏ tinh thần trọng thị, thái độ lịch sự trong cách xưng hô nhã nhặn,
khiêm nhường, trong việc đón - tiễn tôi bằng những chiếc xe ôtô sang
trọng, thết đãi tôi những bữa ăn thịnh soạn mà còn làm tôi thực sự cảm
động”
và qua bài viết cho thấy tác giả đề cao mình là một người trí thức trong làng dân chủ, An ninh phải kính nể.... đồng thời tỏ vẻ khinh thường những nhà dân chủ mà ông ta sợ rằng “có thể lấn át” vai trò vị trí của ông tại quốc nội :
“Cũng
như “nhà dân chủ” không phải tất cả đều có trình độ hiểu biết cần
thiết, đều có đạo đức tốt. Một số “nhà dân chủ” chống cộng tài tử, chống
cộng mù quáng không chỉ căm ghét, thich gây sự với bất cứ người công an
nào đối diện mà do đa nghi, do đố kỵ, sẵn sàng vu cáo những người đang
trên cùng chiến tuyến đấu tranh dân chủ với mình là công an. Việc đó
không những là tàn nhẫn với đồng chí mà còn phá nát nội bộ dân chủ,
trúng kế các thế lực chống diễn biến hòa bình Nguyễn Thanh Giang”.
Thanh
Giang ca ngợi Bùi Tín, tuy ông Bùi Tín đã ly khai khỏi Đảng CSVN, từng
giữ những chức vụ quan trọng và có những bài viết lên án chế độ, nhà
nước Việt Nam, tuy nhiên ông Giang lại cho rằng:
“Bùi
Tín không hề phản động, cũng không bất mãn, không cơ hội, ông chỉ thực
hiện sứ mệnh cao cả của một công dân chân chính, một trí thức có trách
nhiệm với đất nước, với dân tộc mình. Những người lãnh đạo trước đây do
nhận thức kém cỏi lại hợm hĩnh, ‘kiêu ngạo cộng sản’ khi có chức có
quyền nên đã đối xử rất tệ bạc với những người như Bùi Tín »
Dẫu
sao, người ta vẫn thấy Bùi Tín chưa bao giờ gay gắt, cay cú, chưa bao
giờ nặng lời, thậm chí nhiều lúc ông thiết tha như day dứt chính mình:
« và
xin bạn hãy yêu thương cả những người bất đồng chính kiến với bạn, đừng
bao giờ giận dữ, ghét bỏ, chửi mắng hay trong lòng khinh bỉ và xỉ vả
họ. Họ chỉ là nạn nhân của cả một học thuyết có mục đích rất nhân văn
(người không bóc lột người) nhưng với những biện pháp rất phi nhân tính
(đấu tranh giai cấp không khoan nhượng, kích động căm thù ngút trời,
chiến tranh là phương pháp cơ bản, độc quyền chân lý) ; họ là nạn nhân
của thời cuộc, của một ảo tưởng khổng lồ, dai dẳng, của những điều kiện
lịch sử khách quan, ngoài ý muốn của họ; rồi mới đến họ là nạn nhân của
thái độ bị động, theo đuôi, nhu nhược, mù quáng dai dẳng của chính họ-
trích bài viết của Bùi Tín» .
*
Trong bài viết “LY THÂN, LÀM TIẾNG ẾCH GỌI MƯA”, Nguyễn Thanh Giang cũng tiếp tục ca ngợi nhà văn Trần Mạnh Hảo “Quả nhiên ông đã là chú ếch đầu đàn gọi mưa, trước cả Dương Thu Hương, Nguyễn Huy Thiệp … Năm 1982. bài thơ “Cho một nhà văn nằm xuống” đã gây vụ án “Khóc Nguyên Hồng” chấn động văn đàn đổi mới. Ông Hà Xuân Trường – trưởng ban văn hóa văn nghệ trung ương Đảng – và ông Hoàng Tùng – Bí thư trung ương Đảng – lúc ấy đã tuyên bố phải bỏ tù tên phản động TMH dám công khai nã súng vào Đảng… Trần Mạnh Hảo rất hay cà khịa các vị khoa bảng. Tôi không đủ trình độ để phân biệt đúng sai khi ông dám sửa gáy cả các giáo sư-tiến sỹ trong lĩnh vực văn chương nhưng, trong trường hợp này thì tôi thấy ông đích đáng..”
Trong
các bài viết Nguyễn Thanh Giang ca ngợi người này, tâng bốc người kia,
tô vẽ hình ảnh tri thức dân chủ cá nhân tác giả… Nhưng cuối cùng thì tác
giả lại dùng con “Dao Thái Lan” đâm vào sau lưng người khác một cách
không thương tiếc: “Chợt
nhớ, có một ông nhà văn khăng khăng xuyên tạc rằng Nguyễn Thanh Giang
không có bằng mà cứ mạo nhận là tiến sỹ. Ông ta coi tiến sỹ là cái gì
ghê gớm lắm! Hình như ông ta không hiểu rằng cái đáng xấu hổ của một
người làm khoa học là không có công trình khoa học nào có giá trị chứ
không phải là không được gọi là tiến sỹ; cũng như, cái đáng xấu hổ của
một người càm bút là không có tác phẩm nào ra hồn chứ không phải là
không được xưng danh “nhà văn” (khác với tất cả các nhà văn khác, ông
này liên tục ghi chữ “nhà văn” trước tên mình!)
Qua
bài viết, Nguyễn Thanh Giang cũng đã thể hiện sự cầu thị của ông với
nhà cầm quyền Việt Nam, mong muốn được sự chiếu cố, khoan dung và thực
hiện theo « hòa hợp, hòa giải, đoàn kết dân tộc » theo chủ trương của
Tập hợp dân chủ đa nguyên
«Thế
hệ lãnh đạo hiện nay như Đinh Thế Huynh. Nguyễn Phú Trọng ….- thuộc
hàng học trò, hàng em nhỏ của ông - hãy khách quan hơn, tỉnh táo hơn mà
nhìn nhận lại để sám hối, sửa sai, công khai xin lỗi ông và mời ông trở
về. Đấy là những bước cơ bản cần thực hiện trong tiến trình hòa hợp, hòa
giải ngõ hầu xây dựng thành công khối đại đoàn kết dân tộc. Nguyễn
Thanh Giang
Qua
các bài viết gần đây của Nguyễn Thanh Giang cho thấy bản chất “đi hai
hàng”, hoạt động dân chủ vì tiền, có tích ích kỷ, nhỏ mọn, kèn cựa cá
nhân và hằn thù giai của kẻ tiểu nhân. Do vậy bao nhiêu anh em dân chủ ở
Hà Nội và Sài Gòn dù đã đóng góp sức mình đấu tranh cho dân chủ, ủng hộ
Tập san Tổ Quốc, ủng hộ Nguyễn Thanh Giang nhưng qua thời gian đều phải
tránh xa ông ta như nhà văn Hoàng Tiến, luật sư Nguyễn Văn Đài, kỹ sư
Nguyễn Phương Anh, cảm tử quân Trần Dũng Tiến, đại tá Phạm Quế Dương,
nhà dc Nguyễn Thượng Long, chị Dương Thị Xuân, Cử nhân Phạm Văn Trội,
các chị Hồ Thị Bích Khương, Vũ Thanh Phương, Lê Thị Kim Thu, Nhà báo tự
do Nguyễn Khắc Toàn, giới thiệu Bác sỹ Phạm Hồng Sơn, nhà nghiên cứu
Trần Khuê, nhà thơ Bùi Minh Quốc và đặc biệt sự bực mình hết chịu nổi
đến nỗi kỹ sư Đỗ Nam Hải phải đưa ra lời nguyền “tuyệt tự tuyệt tôn cho
gia đình Nguyễn Thanh Giang”.
Mong rằng, thời gian tới phong trào dân chủ quốc nội sẽ bớt đi tổn thất, lấy lại được hình ảnh uy tín của mình.
1 nhận xét:
Nguyễn Thanh Giang cho thấy bản chất “đi hai hàng”, hoạt động dân chủ vì tiền, có tích ích kỷ, nhỏ mọn, kèn cựa cá nhân và hằn thù giai của kẻ tiểu nhân.
Đăng nhận xét